Tập 1: Giới thiệu chung về Luân xa – Dự án Truyền cảm hứng sống Khỏe.Đẹp.Tĩnh Tâm.Kết nối cùng Quỳnh Hương – QHLD #153
Chào cả nhà,
Trong các bài tập yoga hay tĩnh tâm đón năng lượng từ thiên nhiên trước đây, các bạn nghe mình thi thoảng nhắc về các “Luân xa” – tức các trung tâm năng lượng chính rải rác trên cơ thể chúng ta. Bắt đầu từ hôm nay, chúng mình sẽ có loạt bài chia sẻ với các bạn cụ thể hơn một chút về các luân xa này, để mình hiểu và có thể vận dụng chúng tốt hơn trong việc giữ bản thân ngày càng khoẻ mạnh, minh mẫn và kết nối tốt hơn nhen!
Chúc cả nhà một ngày tốt lành. Namaste 🙏
(7.8.2020 – QH & MayQ Team)
#QuỳnhShare
#Luânxa
#Nănglượng
#Làbạnnhưngkhỏemạnhhơn
#Làbạnnhưngtíchcựchơn
➡️Xin chào mọi người đến với kênh Youtube chính thức của MC Quỳnh Hương. Quỳnh Hương sẽ chia sẻ những videos thú vị và bổ ích về cuộc sống cho mọi người, nếu mọi người thấy những videos bổ ích, mang lại niềm vui trong cuộc sống hãy đăng ký kênh của Quỳnh Hương nhé.
➡️Quỳnh Hương cám ơn mọi người đã xem videos, mọi người đừng quên bấm đăng kí kênh để nhận thông báo khi có video mới bạn nhé!
+Link đăng kí kênh của Quỳnh Hương:
+Follow Page Quỳnh Hương:
+Website:
+ Instagram:
#QuỳnhHươngLêĐỗ #QHLD #MC
Nguồn: https://collectif-du-chambon.org/
Xem thêm bài viết khác: https://collectif-du-chambon.org/category/giao-duc
Cảm ơn cô nhiều
NAM MO A DI DA PHAT. Xin Tri an QH va MayQ.
Cảm ơn chị nhiều. Xin chị hướng dẫn cách có thể kích hoạt từng luân xa ạ. Những lưu ý để không mắc lỗi ạ
Em rất thích chữ hen khi chị kết mỗi câu là hen rất dễ thương ạ
Rất tuyệt vơi
Tôi biết ơn vũ trụ
Tôi biết ơn tình yêu
Tôi biết ơn tiền bạc
Tôi biết ơn sức khỏe
Tôi biết ơn người tôi yêu
Tôi biết ơn các thiên thần
Tôi biết ơn Cô Quỳnh Hương
Tôi xin cảm ơn, xin cảm ơn, xin cảm ơn.
Diễn giải rất hay. Cảm ơn Quỳnh Hương!
Chào chị Huỳnh hướng mình sinh 01/12 /1981 sao khi mở luận xa 1 mình thấy rất nóng nảy trong cơ thể của mình vì sao vậy
Cảm ơn bạn nhiều lắm.
Làm sao để mở và đóng luân xa ạ
Cô Quỳnh Hương trình bày rất dễ hiểu và rõ ràng
Cô Quỳnh Hương ơi.có nên khai mở luân xa ko???
Chị ơi cho em Theo học với ạ
Cảm ơn cô đã hướng dẫn cho con và mọi người cách hướng về năng lượng nội tâm 🥰
Mình có biết về loại nến mở luân xa cũng khá hay. Chia sẻ với mọi người để chúng ta cùng nhau sống khỏe nhé! Bạn có thể tìm kiếm thông tin "nến luân xa" trên Google
Mấy này dành cho người thường thôi chứ trầm cảm như mình thì không tác dụng gì. Đầu óc quay cuồng mà ngồi thiền có cảm giác mệt hơn
Cảm ơn Quỳnh Hương!
Cô ơi, con từng học nhân điện, nhưng sau đó con bị ma nhập khá nhiều lần, tinh thần bất ổn. Con đọc thì biết là con đã bị mở luân xa sai sách! Cô có thể hướng dẫn giúp con đóng lại ko ạ
Chúng ta có tất cả là 12 luân xa chính chứ k phải 7 ạ. 2 cái ở 2 bàn tay và 2 cái ở 2 bàn chân và một cái ở phía trên luân xa 7 tức ra khỏi cơ thể. Luân xa này là luân xa số 8. Nó giúp những luân xa còn lại trong cơ thể có thể kết nối thông tin được với các cõi giới khác. ()
Cô ơi cô có bán sách về thần số học không ạ??
Ý kiến riên.Thiền Phật Giáo Nguyên Thủy.cốt lỏi phát triển TRÍ TUỆ.thấy rõ sự VÔ THƯỜNG của cuộc đời lúc vui, lúc buồn,lúc thành,lúc bại v.v TRÍ TUỆ cho ta biết rõ ,nên ta kg khổ vì ta đã biết rõ nó.tuyệt đối.
Thường kinh nghiệm sống ở đời qua các phương pháp như THIỀN giúp ta sống tốt,nhưng vì sự( vô thường)có thể ta sẻ gập khổ đời, lúc đó ta mất tất cả
Hi em làm sao để chị đc học em nhỉ
Cảm ơn cô chúc cô cùng e kíp mạnh khỏe hạnh phúc và càng ngày càng thành công nhiều
Con cảm ơn cô Quỳnh Hương đã hướng dẫn cách khai mở Luân xa và bài tập Thiền định con xin tri ân công đức ạ
Ta về khải lại bản đờn
Tử Kỳ có thấu Thất Sơn hẹn hò
Đờn kêu bớ hỡi là trò
Thuyền kề bến hậu hát hò dòng sông
Đờn kêu tìm kiếm Lão Ông
Lão Ông trở lại đất đồng Thuấn Nghiêu
Đờn kêu trò chớ đánh liều
Âm dương dấy loạn khó hầu thoát thân
Đờn kêu lập lại Phong Thần
Châu hưng diệt Trụ chọn dân lương hiền
Đờn kêu xao xuyến nào yên
Bàn môn dấy loạn tranh quyền Đế Vương
Đờn kêu Di Lặc Phật Vương
Diệt tà lập chánh hai đường chẳng sai
Đờn kêu chỉ hướng Tây đài
Có ông Bạch Sĩ hôm nay ra đời
Đờn kêu như réo như mời
Nam nhi chi chí tìm thời vua cha
Đờn kêu lập hội Long Hoa
Nam trung nữ liệt phò mà Đế Vương
Đờn kêu tùng bóng lố trương
Tập Bát chư quốc hùng cường hàng quy
Đờn kêu các Đấng huyền vi
Nghe lời Lão gọi đồng quy lãnh phần
Đờn kêu mau chuyển xác trần
Ra oai lập quốc một lần với Ta
Đờn kêu hè đến không xa
Non mòn biển cạn trâu qua cầy bừa
Đờn kêu một trận không vừa
Mặt trời lố mọc thớt thưa cáo cầy
Đờn kêu không kíp thì chầy
Đố làm sao khỏi muỗi bầy khỏi tan
Đờn kêu lập lại tuồng màn
Bửu Sơn sửa trị dân an quốc lành
Đờn kêu bá tánh tu hành
Tầm trong bốn chữ mới rành đường tu
Đờn kêu tháng tám mùa thu
Tùng Quân tỏa rạng sĩ nhu trổ tài
Đờn kêu không mốt thì mai
Tùng Quân định đặt một ngày thì xong
Đờn kêu Ta ở miền Đông
Tùng Quân chuyển lại dòng sông Phước Bình
Đờn kêu hết nhục tới vinh
Tùng Quân lai tái Trạng Trình xác đâu
Đờn kêu lộ vẻ Ông câu
Tùng Quân thiết lập nhà Châu đợi chờ
Đờn kêu sắp tới bây giờ
Tùng Quân chừng đó ai ngờ Lão Ông
Đờn kêu có trận cuồng phong
Tùng Quân nói trước tin không mặc tình
Đờn kêu tu sĩ sửa mình
Tùng Quân vốn thiệt họ Huỳnh chuyển cơ
Đờn kêu đừng có ngồi chờ
Tùng Quân chỉ rõ Cần Thơ Thầy về
Đờn kêu định đặt con dê
Tùng Quân chưa có hẹn thề non sông
Đờn này đờn của Lão Ông
Không dây không phím cũng không oán hờn
Ai người hiểu rõ tiếng đờn
Đừng cho lỗi nhịp Thất Sơn hầu kề
Chèo thuyền rước khách đem về
Ai mà giữ đặng hai bề hiếu trung
Bồng Lai tiên cảnh thung dung
Dành cho những kẻ biết dùng lý Thiên
Nhắc qua hồi trước khai tiền
Chưa mở quả địa dưới miền Trung Ương
Lão đây ở chốn ngũ phương
Năm từng Trời hạ tận tường nào ai
Quân sư ở cõi Thiên Thai
Tam Quang, Ngũ Đế chuyển xoay cũng già
Thích Ca cũng có Lão mà
Tổ Sư Đạt Ma cũng Già này đây
Về Nam lấy hiệu Phật Thầy
Đầu Ngươn đến cuối Lão đây chuyển hoài
Kỳ này được lệnh Lão Khai
Cũng là kỳ chót định ngay Nam Kỳ
Thiện nam tín nữ biên thùy
Sấm truyền của Lão rán ghi vào lòng
Mười hai con giáp trong vòng
Kể từ Giáp Tý, Lão Ông xuống trần
Lão đây cầm bảng Phong Thần
Đài cơ Lão chuyển định phân ngày giờ
Trong tay cầm quyển thiên thơ
Cơ binh sắp sẵn đợi chờ lệnh trên
Bại rồi lập lại mới nên
Không sanh mà được vững bền dài lâu
Ngọ Mùi Thân Dậu ở đâu
Ấy rồi Tứ Giáo mới hầu ra oai
Ba năm tính tới không sai
Hội niên lập lại Thượng lai y lời
Trần gian sánh thể cõi Trời
Xác phàm hóa kiếp đẹp thời như Tiên
Lòng người bình đẳng an nhiên
Không làm cực nhọc than phiền như nay
Tuổi thọ an hưởng lâu dài
Không già không bịnh không ai tật nguyền
Cây lành trái ngọt muôn thiên
Mưa hòa gió thuận khắp miền trần gian
Hoàn cầu thế giới tịnh an
Âm dương thịnh vượng Trời ban cho người
Chim oanh múa hát hoa cười
Khắp nơi no ấm vui tươi phấn lòng
Thượng Ngươn trai ít gái đông
Vợ thì năm bảy thục quyền nhứt gia
Sanh nở khỏi mụ hộ hà
Tự sanh tự nở thuận hòa mình nuôi
Con thì hiếu thảo thuận xuôi
Chu toàn gia đạo ngọt bùi chia nhau
Chúa minh, chánh ngự ngôi cao
Thần dân trung nghĩa biết bao vui vầy
Thượng Ngươn sơ kể vào đây
Cho đời rõ biết sau này có không
Có tu thì mới có mong
Không tu dầu có ngóng trông thấy nào
Có tu ngày hội được vào
Không tu chừng đó làm sao nhập trường
Trước sau phân giải tận tường
Thấp cao kết luận đôi chương trao đời
Cho người được nối ngôi vương
Trịnh Hâm, Bùi Kiệm bất lương ra gì
Hiền Thần Nhơn Quý có ghi
Trung Thần mắc nạn, rốt thì cũng qua
Luân hồi nói chuyện xưa xa
Bây giờ nói chuyện sát mà một bên
Thả thuyền dòng nướclênh đênh
Sông Tiền sông Hậu biết lên bến nào
Canh tàn gió thổi xạc xào
Thôi Ta đậu lại cặm sào qiu lân
Kiếm người đủ nghĩa đủ nhân
Đủ tài đủ đức định phần thấp cao
Hỡi này chí sĩ mau mau
Trời chiều gió lảng ngán ngao những gì
Lão về nay đã đúng kỳ
Khai Ngươn lập Thượng Bửu Kỳ rạng danh
Hương Trùm sức dẹp chiến tranh
Chơn sư truyền bá đạo lành năm châu
Dưới nghe quy phục cúi đầu
Bóng tùng che phủ đâu đâu an nhàn
Cội lành Sơn Bửu vinh vang
Tùng Quân xuất hiện khắp tràng thảnh thơi
Thôi dừng bút lại nghỉ ngơi
Lão đây cầu chúc cho đời bình yên
Cầu trên chư Phật, chư Tiên
Từ bi tế độ khắp miền thế gian
Góp tom nghĩa lý chu toàn
Cho đời xem xét luận bàn tu thân.
Âu rằng sấm nổ Thất Sơn
Lý cơ khai mở thiệt hơn kỳ này
Chữ Sơn hiệu của Phật Thầy
Vị Tổ thứ bảy kỳ này phải không
Cột đồng vốn thiệt họ đồng
Chữ minh vốn thiệt danh Ông sáng lòa
Chữ Châu là Bửu Ngọc Tòa
Minh châu có phải đó là hay không
Huỳnh khai còn nói viễn vông
Thời cơ chưa đến nên Ông bặt hình
Mặc tình bổn đạo chống kình
Cứ tu theo lối hữu hình bỏ Ông
Lão đây dụng cái chơn không
Đi theo Lục Tổ ai hòng tưởng đâu!
Ta về đúng lúc canh thâu
Cơn sầu mượn lấy cầu câu giải sầu
Chừng nào Mã vĩ hồi đầu
Hai trâu xuất hiện Ông hầu mới ra
Lúc thời nói chuyện xa xa
Có khi lại nói sát mà bên lưng
Thương trần nói mãi chẳng ngừng
Thấy trong bổn đạo nửa mừng nửa lo
Mừng là Thầy gặp được trò
Trung Thầy hiếu đạo biết lo đắp bồi
Mừng cho con có vị ngôi
Mừng con giữ trọn phận tôi sau này
Lo là lo kẻ phụ Thầy
Thầy về không biết không hay nằm chờ
Lo cho ngày hội bơ vơ
Công danh chẳng có bến bờ cũng không
Bấy lâu nói chuyện mênh mông
Từ rày nói chuyện trong vòng kỷ nguyên
Ai ai cũng có căn tiền
Tìm Thầy gieo lấy thiện duyên tu hành
Không Thầy chỉ dạy sau rành
Tu đâu có được đắc thành Phật Tiên
Ai ơi trở lại mối giềng
Bửu Sơn ký nhận tu hiền thành công
Minh Hoàng tỏa rạng nơi đông
Thất Sơn tỏa rạng Lão Ông ra đời
Cả kêu khắp hết nơi nơi
Tây Nam mở hội vậy thì xúm vô
Chị anh chú bác cậu cô
Quay về bến hậu đầy mô kịp kỳ
Cần Thơ có lập trường thi
Thi văn thi đức tài gì đem ra
Mười phương chư Phật cũng qua
Cộng đồng Tam cõi hội mà cung Khôn
Linh căn tất cả quy dồn
Phật Thầy với Đức Thế Tôn định phần
Muôn thu mới có một lần
Thiện nam tín nữ sửa thân cho tròn
Người tàn tu mót tu bòn
Mười ơn vẹn giữ đạo con mới là
Ơn vừa nợ nước nặng đa
Tình sư nghĩa đệ khắc mà trong xương
Phu thê tình nghĩa suy lường
Cân phân ổn thỏa kính nhường lẫn nhau
Bạn bè đoàn kết mới cao
Tử sanh sống thác bên nhau một đời
Ai mà ở đặng y lời
Đến ngày lập hội Phật Trời thưởng ban
Những người ăn ở nghinh ngang
Hỗn hào cha mẹ phù phàng chúa cha
Vong sư phản đạo đem ra
Lấy luật Tiêu Hà xử chẳng gớm tay
Đời này trung nghĩa mấy ai
Làm quan xây cất lầu đài thiên loa
Miễn sao mình được ấm no
Nước nghèo dân khổ đói no mặc tình
Nam mô luật nước chẳng gìn
Xử phân bất chánh dân tình khổ đau
Thấy đời lòng dạ ngán ngao
Con giết cha mẹ đớn đau thiếu gì
Thua loài cây cỏ vô tri
Trời đâu để kẻ nghịch thì mẹ cha
Hạ ngươn nhiều chuyện thiết tha
Vơ chồng chém giết lẫn mà với nhau
Kể chi nhơn loại đồng bào
Lòng người rối loạn mất màu nghĩa nhân
Văn minh học thức càng tăng
Càng gây nhiều sự khó khăn cho đời
Học nhiều chúng lại chê Trời
Chê Thần chê Thánh vậy thời chẳng linh
Văn minh trái lại vô minh
Học nhiều trái lại vô tình khinh khi
Không học mà biết mới hay
Đó là cái lý vô vo nhiệm mầu
Phật Thần không thấy mặc dầu
Xác trần quê dốt nào đâu biết gì
Ứng thân hiển hiện huyền vi
Thấy nghe biết hết chuyện gì trần gian
Lòng người khởi móng tính toan
Phật Ngài thấu hiểu rõ ràng không sai
Cả kêu già trẻ gái trai
Tu sao cho tạng mặt mày người xưa
Tháng ngày giữ dạ muối dưa
Bền lòng thiện niệm sớm trưa chớ sờn
Dưới địa trên thiên Lão tỏ bày
Bóng tùng lộ vẻ kể từ nay
Cõi trên chín cõi mười phương định
Khùng chuyển xuống trần mở lập khai.
Bầu trời rộng lớn vô biên
Hồi chưa mở địa Phật Tiên hội rày
Tại cung Bạch Ngọc xưa nay
Trên thấy chư Phật đến ngay hội bàn
Định khai mở cõi trần gian
Thế Tôn chỉ định rõ ràng Hồng Quân.
Hồng Quân lo lắng bâng khuâng
Nếu khai phải lập, phải phân sau nầy
Hồng Quân tính lại như vầy:
Thấy rằng Lão Tử phước dầy đức cao
Sắc truyền Lão Tử mau mau
Khai thiên mở địa chứ nào nghỉ ngơi
Thiên sanh ư Tý vậy thời
Địa tịch ư Sửu vậy thời chẳng sai
Nhơn sanh ư Dần bằng nay
Đầu ngươn Giáp Tý phân rày Lưỡng Nghi
Kế phân Tứ Tượng vậy thì
Rồi phân Bát Quái đúng y đó là,
Ngũ Hành rồi cũng phân ra
Tam Hoàng mở địa cùng là nhơn thiên
Ấy là Tam Tổ đầu tiên:
Phục Hy kế mở hạ miền phân ra
Bốn mùa tám tiết đó mà,
Thần Nông Ngài cũng phân ra các loài
Trái cây, thuốc để ngày nay,
Huỳnh Đế ra đứng lập khai ngôi Trời.
Có vua có chúa trị đời
Vua Nghiêu trị quốc khắp nơi an nhàn
Chúa Thuấn kế vị ngai vàng
Đức lành ban rải bình an lâu dài
Ấy là Ngũ Đế phân rày
Cho đời rõ biết Thượng lai đứng đầu.
Lão đây luân chuyển dãi dầu
Xuống trần nhiều bận chớ đâu một lần
Trung Ngươn hồi thuở Phong Thần
Thuận cơ thiên định xuống trần giúp Châu
Lúc nào Lão lại yên đâu
Chuyển luân tái lại đạo mầu chánh hưng
Ngàn năm Ta cũng nhớ chừng
Ở bên Trung Quốc khoảng chừng đời Châu
Định Vương yên nhứt sai đâu
Ở tỉnh Hồ Quảng, Lão âu ra đời
Rằm tháng hai trăng sáng trời
Lý Nhĩ danh Lão ai ơi có tường
Viết Kinh truyền khắp bốn phương
Tự tin đạo đức ai tường thì truy
Mặc tình ai có tôn ti
Ta đây chuyển kiếp mấy kỳ khuyến tu
Thấy đời sao quá âm u
Dốc lòng dắt chúng ngục tù thoát qua
Ngươn tàn biến chuyển phong ba
Âm dương lộn đảo thiết tha cho đời
Phu thê phụ tử rã rời
Lão đây thương xót kêu mời bớ ai.
Hạ Ngươn này Lão tái lai
Phật Trời chuyển Lão định ngay Nam Kỳ
Phương Nam có mở hội thi
Chọn người trung hiếu phò vì Minh Vương
Tu sao được dựa tòa chương
Tu sao rõ biết Kỳ Hương mới là
Lão đây thiết lập Long Hoa
Gần ngày đâu phải còn xa nằm ình
Lão đây xuất hiện thình lình
Nhắn cùng bổn đạo sửa mình cho trơn.
Năm xưa Ta ở Thất Sơn
Phật Trời lấy hiệu Bửu Sơn giáo truyền
Môn đồ có Thập Nhị Hiền
Tây An đáo hậu có tiền Lão đây.
Xác Trùm cũng Lão chuyển xoay
Tà Lơn xuất hiện độ rày chúng sanh
Hiệu Trùm ai cũng nghe danh
Trùm đây cũng lắm sỏi sành gian truân
Nhắc tới nước mắt rưng rưng
Bị Tây nó bắt hành thân mấy lần
Bỏ vào cũi sắt đem quăng
Ba ngày thăm thử sống nhăn như thường
Lính cò tính thiệt bất lương
Chảo đồng nướng đỏ phải thường ở đâu
Bắt Trùm phải đội lên đầu
Nhưng không hề hớn chi đâu xác Trùm
Đứa thì chủi mắng um sùm
Đứa thì lại sợ xin Trùm thứ tha
Bữa nọ át xít đem ra
Đưa Trùm uống hết xác mà bỏ thêm
Như vầy còn nữa chưa êm
Đây Trùm ra đảo ngày đêm mịt mù
Giữ heo như các người tù
Heo Trùm sáng thả chiều bu về chuồng
Đày Trùm chúng thất sợ luôn
Phật còn mắc nạn ai suông đặng nào
Tu hành lận đận lao đao
Chập chồng tai nạn chớ xao nản lòng
Lão đây nhìn khắp cõi hồng
Chuyển xoay tái lại trong vòng Thất Sơn
Bổn Sư cũng Lão chuyển thân
Lưu truyền kinh sử chấn hưng đạo mầu
Hiếu Nghĩa nào khác ở đâu
Trong vòng Sơn Bửu lý mầu Kỳ Hương.
Thân già nhiều nỗi đoạn trường
Hiện kiếp Sư Vãi vì thương thế trần
Chèo lên chèo xuống mấy lần
Con sông Vĩnh Tế ai hòng biết Ta
Bắp khoai rao khắp gần xa
Khuyên dân tu niệm bớt mà tham gian
Hùng cường bạo ác đâu an
Không tu tai họa trách than đâu nào
Truyền kinh Sư Vãi mau mau
Kết thành một bổn để trao cho đời
Lão đây nào có an nơi
Long Hoa sắp mở nghỉ ngơi dễ gì.
Thân già còn phải bôn phi
Vì thương trăm họ vân vi khắp cùng
Lão đây lãnh ấn Thiên Cung
Hai vai gánh nặng vô cùng âu lo
Năm Mèo cũng thuận gió đò
Lão đây được lệnh hát hò khuyên dân
Họ Huỳnh Lão chuyển xác thân
Đạo lành truyền bá độ trần thoát mê
Chèo thuyền rước khách đưa về
Lánh xa bể tục dựa kề Bồng Lai
Cả kêu già trẻ gái trai
Sửa trau tánh hạnh học bài Quy Y.
Phật Thầy, Phật Tổ Mâu Ni
Thượng Đẳng với thì Chư Vị Trăm Quan
Các Ngài xuống thế sửa sang
Sắp tuồng sắp lớp sắp màn kỳ ba
Xác trần chuyển khắp gần xa
Quy y phải biết mới là thiện duyên
Thi văn phải có lời truyền
Pháp mầu vi diệu cơ huyền rán tri
Nếu dở ắt trễ kỳ thi
Lão đây trở lại giống y họ Huỳnh
Xác trần Lão chuyển năm Thìn
Nào ai biết được cứ kình với Ta
Lão về kịp đúng kỳ ba
Gia trung trở lại Long Hoa vén màn
Hồi xưa Ta ở Nam Vang
Long Xuyên, Châu Đốc rồi sang Sài Thành
Miền Trung cũng có người lành
Hậu Giang kỳ chót phân rành thứ ngôi
Nếu ai biết được làm tôi
Gái trai đừng có bỏ trôi mối giềng
Câu rằng lập hội quy tiền
Dòng sông Cửu Khúc Phật Tiên ra đời
Huỳnh khai để lại mấy mấy lời
Long Lân Quy Phụng là nơi bóng tùng
Chúa tôi tương ngộ trùng phùng
Bá gia rõ biết Lão Khùng là ai
Mãi chờ thiên định ra oai
Tuồng đời diễn biến nay mai bây giờ
Đừng thấy như vậy thờ ơ
Cơ trời chỉ định một giờ thì xong
Cả kêu nam nữ Tây, Đông
Chung quy thống nhất chờ Ông tuổi Mùi
Khôn đoài xuất hiện an vui
Thất Sơn lộ vẻ Trà Cui tiếng đồn
Xuồng ghe lui tới dập dồn
Linh căn quy tụ hương thôn đủ đầy
Lão kêu tất cả trí tài
Văn ôn võ luyện chờ ngày ứng khoa
Lão đây sức yếu tuổi già
Tam thiên đồ đệ gần xa mau về
Ngày xưa cũng có nguyện thề
Hứa gần chuyển thế trọn bề chánh trung
Lão nay lập lại cội tùng
Phủ che cho kẻ đắc cùng với Ta
Mong ngày họp mặt Trào Ca
Quân thần phụ tử một nhà đoàn viên
Chừng ấy Lão mới phỉ nguyền
Cùng nhau hát khúc thiêng liêng khải hoàn
Lão đây tuổi cũng trên ngàn
Lưng còm gối mỏi chưa an trong lòng
Râu dài tóc trắng như bông
Từ bên Trung Quốc đi vòng vô Nam
Nhứt huê di tích núi Sam
Sanh ra ngũ diệp khổ kham bao này
Vì chúng nên Phật bị đày
Xuống trần nhiều nỗi đắng cay cam đành
Chông gai rừng rú sỏi sành
Quyết lòng phá dọn xây thành Thượng Ngươn
Nhà Nam chẳng phải nhà tây.
Bây sao chẳng tưởng mà bây nịnh thần.
Sau đây tiền phú hậu bần.
Kẻ dạy hậu phú tiền bần ngao du.
Thức Thánh bất thức giả ngu.
Mưu chơn thành sự công phu tại trời.
Dầu bây ác cũng một đời.
Đến kỳ thiên định mấy lời đâu sai.
Núi cao thảnh thót chim bay.
Biển sâu cá lội vui say nổi trầm.
Thương công chú cộng chan dầm.
Vào sanh ra tử lại lầm kế ai.
Châu thành pháo nổ khói bay.
Tiếng rền dậy đất họa lây xóm làng.
Trời ôi ! Khó nỗi dân nhàn.
Giỏi chi thầy pháp đặt đàng tống ôn.
Tống châu thành lại tống thôn.
Thuốc Nam rồi lại cũng hướn về nam.
Nhện hùm bắt buớm đó cam.
Thằn lằn thấy vậy cũng ham nhện hùm.
Rủi tay rớt xuống vũng bùn.
Chú cắc kế lửa nuốt cùng lằn đi.
Mèo vằn thấy vậy một khi.
Chụp cắc-kế lửa tha đi vào nhà.
Chẳng may rớt xuống ao nhà.
Mèo kia chết nước vậy mà sống đâu.
Thảnh thơi nhện cũng giăng câu.
Mặc tình bủa lưới mà thâu bướm chuồn.
Thơ tôi hay nói tầm ruồng.
Ráng mà siêng đọc giải buồn tri âm.
Coi rồi cất kín vào tâm.
Nghĩa đen bàn trắng ắt lâm khổ hình
Khó nổi biết tới năm thìn.
Mưu cao như gã Cống-Quỳnh ngày xưa.
Trời chuyển thì chắc có mưa.
Lược dày bắt chí, lược thưa chảy đầu.
Ngon chi một hộp khay trầu.
Ăn say mà lại nhức đầu bớ dân.
Kẻ hèn như lựu lan thân.
Mưu mô quỉ quyệt hại dân đọa đày.
Khóc đêm rồi lại khóc ngày.
Khóc than ai chẳng nghe rày lời tôi.
Vĩnh – Hạnh bạc trắng như vôi.
Ngó dân Sa-đéc vậy thôi hết cười.
Bạn hàng chị chín chị mười.
Miệng hô tay hấp không trừ một ai.
Nói nhiều thành thử nói dai.
Lầm lỳ nói nữa nói hoài chẳng thôi.
Nói cho ai biết nghe tôi.
Mặc tình anh chị bạc vôi thì làm.
Giả ra một chị bán vàm.
Tam canh ráo rít tay làm miệng ăn.
Cuộc đời lúc giáng lúc thăng.
Ai la ai khóc thầy tăng khỏe mình.
Tuy là nương quán dựa đình.
Tranh giành chết sống mặc tình ai ai.
Chờ khoai có củ ra tay.
Kiến cơ nhi tát mới hay lời thầy.
Tam bảo Rạch giá đông đầy.
Gần đây còn có một thầy công phu.
Bởi điên nên nói quá ngu.
Bắt dần bắt tự thầy tu phước thầy.
Lao xao ong mật một bầy.
Đóng chơi một ổ chờ ngày hút hoa.
Nhắc xưa có gả Na-Tra.
Mới vừa chín tuổi đi xa hỏa hài.
Thành-Thang binh đóng muôn đầy.
Tây kỳ xuất chúa. Trụ rày mạng vong.
Thành-Thang tiêu diệt tại ông.
Mê con Đắt Kỷ sát vong trung thần.
Nước thuỡ nhớ lúc vua Tần.
Gồm thu lục quốc tiền trần ghi danh.
Ai khôn, ai dại, ai lanh.
Thiệt khôn, khôn thiêt, đua tranh ích gì.
Cù lao ông chưởng ai bì.
Cá tôm lại rẻ thiếu gì chuyện vui.
Vàm ông, năm chợ tới lui.
Ai mà tan nát thây trôi dập dìu.
Đường tràng ngựa chạy ngập kiều.
Trường hoa ứng thí dập dìu chim bay.
Bây giờ còn hỡi chưa hay.
Có ai tưởng việc dong dài làm chi.
Chừng nào đến lúc ai bi.
Xem thơ ngồi ngó vậy thì ngẩn ngơ.
Thọc tay vào nước rửa dơ.
Gội đầu tro mặn tóc tơ chơn chùi.
Ăn mít lấy hột mít lùi.
Ngó trong hang thẳm tối thùi thấy ai.
Con chị đứa cổng ( cõng) đứa đai.
Đứa bồng đứa dắt mới hay chuyện nầy.
Núi cao cây cỏ xanh dầy.
Bồng con mang gói cả bầy đi tu.
Đến đây xin dứt thi thơ.
Chúc cầu Nam-Việt hội thì thượng nguơn.
Ráng mà giử dạ keo sơn.
Dứt lời Tứ-Thánh dời chơn phản hồi.
Cầu cho ba đạo đấp bồi.
Đấp nền Nam-Việt đặng hồi an khương.
Nam mô Quan-Thế Âm Bồ-Tát Ma-ha NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Nứơc Nam không phải nước Tây.
Tại ai chẳng tưởng mới gây chuyện nầy.
Kẻ hốt bớt, người đong đầy.
Đong sao cho khỏi ruột mầy chó ăn.
Bệnh đau khi giáng khi thăng.
Đêm ngày chẳng ngủ chẳng ăn chút nào.
Để tay bắt mạch thu vào.
Tế vi mạch nhảy dân nào có sai.
Bộ xích trầm tiểu bằng nay.
Sạ trường sạ đoãn chứng ngay bệnh tà.
Bệnh này bị quỷ vậy mà.
Tả xích trầm tiểu thân mà quá suy.
Bệnh nầy trước cảm đã y.
Bệnh giờ nhập lý tế di đã nhằm.
Đầu thang bài đọc không lầm.
Ma hoàng bảy chỉ, cương tầm bảy con.
Phật-tửu một tí mới ngon.
Tinh-tinh kỵ quỉ để son cho nhiều.
Quản bì là thứ dân kiều.
Thế nào cũng phải ít nhiều để vô.
Quế chi dẫn hỏa đề mô.
Huỳnh kỳ năm chỉ để vô kỵ liền.
Nga truật trợ thận bốn tiền.
Gia thêm cửu bổn da quyển bổ can.
Uống vô bịnh đó mới an.
Ba thang thuốc Phật Thất san mạnh liền.
Đời này nhiều kẻ tham tiền.
Bỏ nhơn, bỏ nghĩa, bỏ giềng ông cha.
Mê cha thời bỏ Thích-Ca.
Mê bả trần thế bỏ bà Quan-Âm.
Đạo Phật diệu diệu thâm thâm.
Dầu mà tận thế ngàn năm vẫn còn.
Kẻ dại bị khôn đánh đòn.
Vì thời bất đạt chìu lòn cho qua.
Gặp cơn bình địa phong ba.
Kẻ khôn lại dạ mới là lạ cho. Có quạt máy lại phụ quạt mo.
Chừng nào hết điện quạt mo đắt tiền.
Đi tàu thì khỏe hơn thuyền.
Khi tàu chết máy xuống thuyền ai cho.
Nắm khi đói gói khi no.
Chê bay mắng nhiếc nhỏ to làm gì.
Mắng tôi tôi cũng làm lỳ.
Ngày sau mới biết tôi thì là tôi.
Nam-vang nhà gạch nhà vôi.
Ngày sau kiếm trại lá ngồi không ra.
Ngày nay nhiều hát nhiều ca.
Huê tình huê tự làm ma không hồn.
Nước trong đựng lại một bồn.
Côn đồ cặn cáo bất tồn đổ đi.
Cất đầu tôi lại một khi.
Anh em xin ráng ( rán) nghĩ suy tôi nhờ.
Ráng (Rán) chèo tới bến tới bờ.
Lên nhà nghỉ khỏe bơ thờ bị mưa.
Rừng tòng giữ dạ muối dưa.
Giải dầu mưa nắng sớm trưa bền lòng.
Non tòng hưởng ứng bá tòng.
Ngày sau vận đạt xoay vần về Nam.
Mặc tình ăn muối mà cam
Ăn đường ngọt quá không ham chẳng bền.
Cỏ cây diện đá làm nền.
Khát thời nước suối giữ bền lòng son.
Buồn thời hứng cảnh dạo non.
Tối thời kinh kệ cốc bon thường hành.
Bạc liêu nhiều kẻ không lành.
Ngày sau hết muối dạ đành hết thêu.
Ỷ khôn tiếng dệt tiếng kêu.
Ê đầu không dính thây bêu sông hằng.
AN-GIANG nhiều chị không lành.
Phật ghi phải chịu nhiều lần khói tên.
Lo đời sắp đói một bên.
Quần sau không bận lại quên ở truồng.
Nghĩ suy ta bắt nổi buồn.
Bước ra khó bước thẹn thuồng lòng ta.
Bây giờ xưng mẹ xưng cha.
Ngày sau phải chịu khóc la dẫy đầy.
Tu sao ăn thịt cáo cầy.
Rượu vô ít chén tao mầy lên tay.
Mặt tình ong giỡn bướm bay.
Ngửa nghiêng màu sắc thành tây vui vầy.
Sau ai phải chiu nạn nầy.
Làm người phải biết cáo cầy khác hơn.
Người thì biết nghĩa biết nhơn.
An cơm chẳng biết còn hơn thú cầm.
Tam canh nhiều bối đi thầm. Ai mà mê giấc nó tầm của ai. Làm người phải biết gần xa.
Tri tầm tà chánh thì ta mới còn.
Suối trong nước chảy đá mòn.
Trăng trong mây án trăng còn phải lu.
Đui cùi bố thí đồng xu.
Đó là phước ấy công phu để dành.
Chim khôn tìm chọn cây lành.
Người khôn ẩn nhẫn công thành hầu vương.
Đã đành mạc (mạt) Trụ nhà Thương.
Tử- nha Tây trút Văn-Vương mới phò.
Chèo thuyền rước khách đưa đò.
Chèo qua chèo lại hát hò kêu dân.
Kiến cơ nhi tác lập thân.
Khuyên trong anh chị thôn lân xem chừng.
Phật rau xuống thế làm quan.
Súng đồng gươm giáo tưng bừng bồn phang.
Phật mà xuống thế làm quan.
Hại làng hại xóm dân gian khó nghèo.
Mạnh ai thuyền nấy kéo lèo.
Tới màng tới lớp qua đèo qua truông.
Ba kỳ xuất trận muôn binh.
Mượn quyền trời đỏ tròn vuông tung hoành.
Giỏi chi mạnh sức La-Thành
Như Đông phương-Sóc mắt lành một con.
Cờ giang (giăng) mặt biển đầu non.
Diễn thinh chớp nháng cha con rã rời.
Ai ai thì cũng một đời.
Thế nào bẻ nạn chống trời đặng đâu.
Cuộc đời đặng lưới mất câu.
Đặng trâu mất ruộng không lâu bớ người.
Miễu đình để một ông từ.
Có đâu một miễu hai người đốt nhang.
Năm canh hết thế thở thang (than).
Lo cho đất Bắc lại sang đất mình
Anh em ráng nghĩ chút tình.
Năm canh tay trán một mình nghĩ suy.
Có cầu vong nghĩa Phật ghi.
Ráng mà tầm chốn quy y kẻo lầm.
Giỏi chi ông lớn bà đầm.
Thất thời phải chịu ăn nằm Đồng-nai.
Đừng khoe thầy đội chú cai.
Ngày sau mất nón sưng vai rã hình.
Cheo leo điện đá một mình.
Tuỳ thời ẩn nhẫn mặt tình ngao du.
Nguyệt -Nga đã lắm công phu.
Chị Hằng trộn thuốc đi tu cung thiềm.
Trang tử thử vợ một điềm.
Nằm hòm bị búa bị liềm rã thây.
Mãi Thần vợ để đầu tây.
Hết cơn đốn củi mang giây đai vàng.
Đầu tròn áo rộng thô tàn.
Ngày sau mới biết bạn vàng là ai.
Sắp đời có vá có may.
Hết may tới vá có ai tranh tài.
Nhân dân ráng cuốc ráng cày.
Trồng khoai tỉa bắp chờ ngày nuôi thân.
Đừng chê khoai bắp cầm cân.
Vặn điều bẻ trái không phân chánh tà.
Nhẫn nhẫn bá nhẫn mới là.
Ngày sau có Phật Di-Đà độ thân.
Nam tào nhơn chánh quân ân.
Cầu cho nội ngoại cựu tân siêu đài.
Hạ nguơn lộn lạo nhiều loài.
Một tháng còn có một ngày mà thôi.
Chừng nào Chợ-Lớn hết vôi.
Bắc-Nam hết cá người ngồi mới yên.
Vàm-Sáng lộ cập đầu tiên.
Sông-Đồng ba ngả nào yên dân tình.
Quỉ Vương nào kể miễu đình.
Thánh thần náo động ình ình giận thay.
Dầu cho động đến Bồng-Lai.
Hai năm phải chịu nào ai xuống trừ.
Thế gian nhớ khóc quên cười.
Đất sao lại trồ có người bốn tay.
Gió đông động lá chim bay.
Trống chầu da tiếng mới hay Láng-Bà.
Núi rừng trồ ngọc trổ ngà.
Long-hoa lại trổ trên tòa Thượng-nguơn.
Nam-bang một lá quế đơn.
Năm châu tựu hội Thất sơn đông đầy.
Dân ôi ! chớ có tao mầy.
Rán mà giữ dạ chớ chầy sai ngoa.
Chữ rằng ! Ma Phật cũng ta.
Trồng bông thì lại có hoa nhà tình.
Để sau bảo tố thình lình.
Sập nhà sập cửa rồi mình ở đâu.
Thế gian chớ khá cỡi trâu.
Hai sừng nó nhọn nó đâu để mình.
Thương dân khuyên nhủ hết tình.
Mượn xác chín tuổi một mình ra thơ.
Buồn đời coi lại làm ngơ
Nói rằng; nói dối làm thơ bắt vần.
Để rồi cuộc loạn quân Tần.
Biết cho Tứ-Thánh bắt vần hay không.
Ếch ngồi đáy giếng mắt trông.
Vịt nghe tiếng sấm cũng không biết gì.
Khoai lang lại với khoai mì.
Đến khi Tần khởi độ thì khầu ta.
Ráng mà niệm Phật cho qua.
Vái câu Bồ-Tát độ mà trần gian.
Nguyện cùng tất cả bốn phang.
Dẹp ngòi súng ống cho an dân lành.
Tượng cao chớ khá lên bành.
Thế gian phải ráng làm lành khỏe thân.
An-trừơng An định phe văn.
Long châu phe võ hiệp đoàn Thất sơn.
Lập đời dụng nghĩa dụng nhơn.
Nhất nam cửu nữ Thất sơn được tồn.
Kẻ ác tiêu xác tiêu hồn.
Người lành còn lại tích tồn hậu lai.
Ngày sau có một không hai
Thất sơn duy nhất Như-Lai lập đời.
Trăng lặng rồi kế mặt trời.
Gió thời hai ngọn đổi dời cũng không.
Ngồi buồn nói chuyện minh mông.
Kẻ lành nghe vậy thời mong tới đời.
An-giang sao lại đổi dời.
Đổi lên Châu-Đốc vậy thời mới yên.
Chấp tay nguyện vái Hoàng-Thiên.
Vái cùng Hậu-Thổ chứng miên (miêng) người lành.
Cuộc đời chẳng khác tơ mành
Rồi như ổ kến cũng đành gần đây.
Ngồi buồn, quạt mát xem trời.
Vui bầu rượu cúc vui đời nước non.
Quản cho tưởng xiết món ngon.
Phong trần nhân vật hao mòn tấm thân.
Cũng vì bạc nén vàng cân.
Làm cho trần thế nan phân chánh tà.
Cũng vì ham chức ông bà .
Cô cô cậu cậu mới là đoạ thân.
Tưởng gì nợ nước quân ân.
Buộc lòng Tứ Thánh phải phân đôi lời.
Nên hư số hệ ở trời.
Làm người dời đổi, đổi dời sao xong.
Ó bay xòe cánh thấy lông.
Cá kia ngớp nước bày trong vi kỳ.
Lao xao bạc lộn với chì.
Khó phân tà chánh, khó thì quan dân.
Tranh nhau kẻ cựu người tân .
Lao xao gươm giáo thôn lâng châu mày.
Mắt trông lo tháng lo ngày.
Lo cho bá tánh đi cày không trâu.
Chẳng nuôi tầm lại trồng dâu.
Đến khi dâu lớn tầm đâu ăn rày.
Phất phơ mây trắng lố bày.
Mặt trời tỏ rạng mây mù phải lu.
Chó thấy trời mọc phải tru.
Thảm thương chú cộng công phu đợi chờ.
Chờ “trăng” trăng lại trăng lờ.
Trông sao, sao lại dật dờ với sao.
Thả câu đáy biển quăng phao.
Muốn ăn cá lớn phải hao miếng mồi
Giang- san công kỷ đắp bồi.
Chín Châu mười Quận ơn rồi ai mang.
Cây cao khó nổi bắt thang.
Hố sâu khó nổi kêu vang tiếng thùng.
Người ngay ai lại có dùng.
Kẻ dại khó nỗi tháp tùng tri âm.
Rừng thoàn kết bạn đồng tâm.
Nhớ ơn ái- quốc phải tầm Long-Châu.
Hiệp đoàn bủa lưới thả câu.
Con sông Hưng- Thới ai đâu biết gì.
Tay chuông tay mỏ tu trì.
Tránh mưu ái- quốc tránh vì kế sâu.
Chờ cho chú trọc thả câu.
Ao kia mất nút còn bâu mới là.
Nói ra nước mắt chan hoà.
Thương cho anh chị khó mà thoát thân.
Tang điền thương hải khó phân.
Không toàn độc lập nhơn dân như bèo.
Tại ai cầm lái phăng lèo.
Tìm tân thê giới chịu nghèo lâu năm.
Có miệng không nói lại câm.
Hai hàng nước mắt chan dầm như mưa.
Nghĩ thương dân chúng thất thưa.
Cũng vì bá tánh không ưa Phật Trời.
Nói rằng : Phật ở xa vời.
Trời cao dấp dới vậy thì biết chi.
Thấy người niệm Phật quy y.
Nói rằng: kẻ dạy người ngây nghe rầy.
Làm khôn ỷ thế khoe tài.
Vinh mùi phải thác, quê kia lại còn.
Pháo vang bốn hướng hao mòn.
Năm màu phơ phất xây tròn tám phương.
Mây trắng chớp nháng như gương.
Tiếng vang nổ dậy Thái dương ánh trời.
Thiên binh thiên tướng đổi dời.
Núi xương, sông máu góc Trời quá ghê.
Lìa gia chia rẽ phu thê.
Tiếng kêu khóc kể gia quê chẵng còn.
Xích tinh, phưởng phất lỗ tròn.
Nguyệt tinh chớp nhoáng mọc tròn năm châu.
Lao – xao dân chúng khó âu.
Sao giăng tứ hướng xuất thâu ngân hàng.
Phiên bang đảng cộng đôi đàng.
Chiến tranh giành giựt xóm làng thác oan.
Hắc long giá võ một phang.
Lửa luồn sấm chớp kêu vang góc trời.
Tân kiêm phải chịu đổi dời.
Thành Thang biến cải biết đời mà chưa.
Bà màu phải chịu thớt thưa.
Cây cùng nòi giống sớm trưa giúp rày.
Thanh- long nối gót trổ tài.
Thòng vòi lấy nước phun ngoài âu quân.
Kiếm chi khó nổi bền quân.
Rút về Gia- định ngăn chừng Đồng- nai.
Trời ôi ! sao ó biến (biếng) bay.
Xe kia biến (biếng) chạy tại ai xe ngừng.
Súng sao biến (biếng) nổ không chừng.
Chư bang thập bát ngập ngừng ngẩn ngơ.
Ngồi buồn nói chuyện bá vơ.
Cho ai hiểu chút Thiên- cơ tại trời.
Khiến cho lũ nịnh hết đời.
Tay chơn rời rã xa vời hai phang.
Ai làm mà phải thác oan.
Phật thương trần hạ khó an toà vàng.
Lỡ xe rồi lại lỡ thoàng.
Lỡ non, lỡ thế, lỡ làng, lỡ dân.
Lỡ người cựu, lỡ người tân.
Lỡ trắng, lỡ đỏ, lỡ phân thành huỳnh.
Bớ dân hãy ráng sửa mình.
Ăn ngay ở thật ngủ đình cũng cam.
Cũng gần sắp trổ nhà Nam.
Nay còn phong kiến tứ tam tranh giành.
Sắp đời như sợi chỉ mành.
Treo chuông khắp nổi chuông lành hỡi chuông.
Kèo săng cột gỗ tiền muôn.
Gặp cơn khói lửa nó tuôn cấp kỳ.
Chớ nên ham bạc bỏ chì.
Đến khi hàng vá kiếm thì không ra.
Tốt chi là thứ bông hoa.
Đến chừng nhụy rã bông hoa lố cùi.
Thảm thương hoa rã mất mùi.
Hết thơm rồi lại lắp vùi hố sâu.
Bông tàn bởi đám mưa ngâu.
Bướm kia chẳng đậu bởi sâu hoá hình.
Thương kiêm cô độc một mình.
Ngày sau ăn quán ngủ đình Đồng- Nai.
Gầm trời ó cất cánh bay.
Nửa chừng dấp dới bằng nay dập dều.
Nghèo mà che trại cất lều.
Gặp cơn bừng thới biết điều mới hay.
Gặp thời gặp vận ra tay.
Đấp bồi xã tắc mới hay tiếng thầy.
Đất đồng cỏ mọc dẫy đầy.
Xúm nhau chen chúc đứng rầy mới vui.
Ghe thuyền kẻ tới người lui.
Giữ lời Phật dạy nhủi chui núi rừng.
Xử tiêu một cuộc không chừng.
Long- châu ước giáp, Phật trừng loài gian.
Thấy nằm chật dất ngổn ngang.
Đầu trôi sóng dập ngổn ngang hai hồ.
Phiên Tần hai nước mưu đồ.
Tóm thâu Nam- Việt bị Hồ phá tan.
Bây giờ còn hỏi chưa an.
Bởi loài hung dữ ngổn ngang dẫy đầy.
Giỏi chi lũ muỗi một bầy.
Bị làn khói tóc muỗi nầy phải tan.
Thánh- Hoàng còn ở lâm sàn.
Để cho thiên hạ nghinh ngang khó nghèo Động buồm gặp sức phải chèo.
Vuốt râu cầm lái thẳng lèo khỏe thân.
Chạy chơi khắp hết thôn lân.
Hát hò kêu bớ nhân dân sửa mình
Tu tâm tu tánh tu tình.
Tu cầu Thất- Tổ của mình siêu thăng.
Quân tử mê đạo bỏ ăn.
Tiểu nhân bỏ đạo giữ ăn làm đầu.
Trông cho ô thước bắt (bắc) cầu.
Sông ngân tái thế lập lầu Đế- vương.
Tu sao mà chẳng hiền lương.
Không lòng bố thí chẳng thương kẻ nghèo.
Tu sao thấy chết như bèo.
Ngổng (ngổn) ngang dầu sống kẻ nghèo chẳng thương.
Rao cùng khắp hết bốn phương.
Sao không thức giấc hoàng lương dòm trời.
Hướng Đông đã mọc mặt Trời.
Khỏe thời chài lưới mệt thời thả câu.
Đừng khoe sức giỏi làm dâu.
Gặp bà Phu-Thị mang câu ở truồng.
Ngó dân ta lắm nổi buồn.
Trở về non đảnh lập tuồng cờ tiên.
Cả kêu các vị Đạo Tiên.
Ai mà muốn đánh để tiền năm quan.
Có thua xin chớ thở than.
Sắp cờ ngồi lại năm quan để liền.
Các Tiên nghe nói chịu liền.
Nước đỏ nước trắng chớ phiền lộn con.
Đi đầu chốt trắng quá ngon.
Bên kia pháo đỏ lòng son cập kề
Chốt trắng ra bị xe nghề.
Xe đỏ nghề nghiệp đem về chốn ngăn.
Pháo đỏ tượng trắng đã ăn.
Xe nghề đương chống đón ngăn nước cờ.
Pháo đầu xuất tướng bơ phờ.
Xe đâm tượng chết thẫn thờ tướng thua.
Thiếu tướng bắt sĩ làm vua.
Cờ ai đánh vậy mà thua uổng tiền.
Bá gia hãy rán chịu phiền.
Thiên cơ bất lậu khó quyền tôi phân.
Rán mà hết trí tỏ phân.
Để sau chẳng biết cựu tân hư mình.
Tắt hơi xác nọ phải sình.
Không chôn để đó thúi ình ai thương .
Mặc tình giục ngựa buông cương.
Khôn thời làm tướng dại xương không còn.
Hạ nguơn mỗi việc mỗi mòn.
Mòn sông mòn biển, lại còn mòn non.
Đổi chồng, đổi vợ, đổi con.
Đổi sông, đổi núi, đổi hòn Hà-Tiên.
Đổi Châu-Đốc, đổi Tịnh-Biên.
Thất- sơn lại đổi Hoa liên Nhà-Bàn.
Qua liền năm nước chật đàng.
Qua lộ Văn giáo máu tràn như sông.
Đổi nhật, đổi nguyệt, đổi phong.
Đổi năm, đổi tháng, đổi trong ngày giờ.
Đổi cha lại đổi nhà thờ.
Đổi cồn, đổi bãi, đổi cờ Nam-bang.
Trời xây Âu-Á bốn phang.
Nước tràn bờ cõi khó an thời kỳ.
Chuyển luân bỏ bực biên thùy
Ngửa nghiên(nghiêng) Trời Đất lập kỳ Thượng-nguơn.
Khuyên trong anh chị làm ơn.
Ăn ngay ở thật còn hơn làm giàu.
Giữ sao cho khỏi máu đào.
Giữ sao cho được cẩm bào Phật bàng (ban?).
Chó ai mà bỏ nhà hoang.
Thây phơi chết đói ngổn ngang xóm làng.
Heo tôi đã đứng làm hàng.
Cạo lông chia thịt ngon toàn năm châu.
Chuột nhỏ đào ổ quá sâu.
Nằm hang ca hát ai đâu biết gì.
Trâu tôi rất giỏi ai bì.
Chờ cho nước cạn bắt thì cày chơi.
Mặt tình đúng buổi nghĩ ngơi.
Thựơng nguơn ăn tết chiều mơi đã gần.
Trung quân thác dặng thành thần.
Nhờ ơn Trời Phật xoay vần có khi.
GIÁP TÝ ĐỊNH LAI
Ngồi trầm suy ngẫm tương lai
Giáp tý, ngọ, mùi không khỏi nạn tai
Thân ,dậu tiếp đến liền kề
Năm năm sáu tháng bốn bề tiêu tang
Năm tý thủy vực mênh mang
Xác trôi không xuể tanh hôi muôn trùng
Xác người trôi dạt lang thang
Tìm thân vớt xác,an giang đợi chờ
Chừng ấy mới thấy lạnh lùng
Nhân quả hiện ứng,tưởng khùng tưởng điên
Năm ngọ dân khổ khóc than
Nhà không có chủ ,chó hoang rã bầy
Mười người chết bảy còn ba
Hung tàng bạo ác thành ma không nhà
Năm mùi đại nạn lâm đầu
Tháng ba dịch bệnh tìm đâu thuốc thầy
Tháng tư,cho đến tháng năm
Lúa gạo không còn,rút bòn sắn khoai
Tháng sáu máu nhộm vùng trời
Xương người chất đống tạo thành cao non
Chiến tranh thế giới bắt đầu
Nguyên tử ,nhiệt hạch xóa mờ hai châu
Tháng bảy thánh minh ẩn hiện
Diều người tu, thiện theo phật về non
Tiếng sấm xé nát núi cao
Sơn tu châu báo hiện trào ánh dương
Chư quốc thấy báu nước nam
Xúm vô tranh chiếm để làm của riêng
Phật, tiên không thể ngồi yên
Hạ phàm ban phép cứu lành thiện dân
Tháng tám ,tháng chín thình lình
Xác người hôi thối,ương sình khắp nơi
Hung tàng bạo ác năm châu
Về nam bỏ xác ,ham bâu báu vàng
Tháng mười mắt thấy lạ thường
Ngàn ngàn,vạn vạn ác thú ngoài đường
Hổ thần,mãng xà, rết lang
Thú nhiều vô kể,thân hình kỳ khôi
Con vồ, con xé, con lôi
Bắt người hung ác ăn thôi muôn trùng
Chân tu thú gặp cuối chào
Người hung kẻ ác thú nhào xé ăn
Trên bờ thú dữ tràng lang
Dưới nước ông sấu lang thang tìm mồi
Năm mùi đại nạn cặp kề
Chưa qua năm cũ lại về năm thân
Năm thân trời hạn khô khang
Ngũ hành thay đổi âm dương loạn đàng
Mặt trời tiến sát địa cầu
Quỷ đạo thay đổi thôi rồi năm châu
Ánh nắng chiếu rọi khắp châu
Mặt đất khói lửa sục sôi nước ,dầu
Ao hồ sông suối còn đâu
Đất khô bốc hỏa,ưu sầu trăm dân
Đói lòng tìm rau,củ ăn
Chờ thời ứng thí lên đàng thất sơn
Năm dậu thiết lập cõi thiên
Phật thánh tiên hiện, rõ màng mắt ai
Địa ngục mở cửa hiện lai
Dân chúng xem rõ ai ai tận tường
Chừng ấy mới thấy nạn tai
Không phải vô cớ do ai mà thành
Người hung vô ngục tỳ hành
Người thiện tu đức về thành thất sơn
Gắn tu để thấy phước lành
Phật thầy ban phước để dành tương lai
Tu đi để biết phật ma
Biết nhà biết chốn di đà rướt thân
Chân tu có phật đỡ đầu
Giang tay che chở cầu qua kiếp tà
Không tu không thấy phật bà
Tu rồi mới thấy di đà hộ thân
…Ananda…
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
Chuyển đại pháp luân
Thất sơn phật định thánh lầu
Sơn tu châu báu sau hầu thánh minh
Tưởng ta bàn chuyện linh tinh
Về sau dân rõ phật Huỳnh đề ra
Thất sơn tề hội long hoa
Long hoa tề hội sanh ra thánh hiền
Nhất minh ,tam thánh lập quyền
Cứu dân độ thế an biên nước nhà
Chân tu thời mạc gần xa
An tâm dững trí tòng qua ác tà
Chờ thuyền bát nhã khai môn
Vớt người theo phật về tây môn đình
Đại họa sẻ đến thình lình
Mà người khờ dại cứ gìn chấp thân
Lo cho bá tánh ăn năng
Gắn mà tu sửa để thăng cõi trời
THẤT SƠN ĐẠI SĨ
Thất sơn đại sĩ ta bà
Sư ông áo vải,bán khoai tên là
Bồ đề đại sĩ đạt ma
Chuyển thời mạc pháp thích ca đã từng
Về sau bá tánh vui mừng
Phật thầy ẩn hiện bửu sơn liên đài
Dạy dân trong chữ di đà
An cư, cày cấy, tu hành tại gia
Đến sau chuyển kiếp ông già
Mang danh hiệu lạ,phật Trùm sanh ra
Lái đò đưa khách qua sông
Người khinh kẻ mắng tội ông lái đò
Ông đây chỉ hát chỉ hò
Chỉ khuyên, chỉ bảo giúp cho dân lành
Đến thời mạc pháp phát sanh
Phật Trùm chuyển kiếp ,Huỳnh Lưu ra đời
Thế gian biến chuyển đổi dời
Thất sơn phật ,thánh độ người cứu dân.
Ananda…
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
Chuyển đại pháp luân
Thơ
Sông sâu nước chảy vòng cầu
Ngày sau có chuyện thảm sầu thiết tha
Nước dâng qua khỏi nóc nhà
Dân tình loạn lạc phật bà độ qua
Nước nam thánh địa phật chầu
Ngày sau 18 nước chư hầu thuận quy
Giáo chủ là đấng từ bi
Văn thù bồ tát cứu nguy bốn bề
Người hung kẻ dữ không về
Chỉ còn người thiện tựu tề thế gian
Sắc phong tên nước ''hớn đàng''
Quốc kỳ thần thú thanh long, sáng vàng
17 nước thành lập tiểu bang
Nước nam duy nhất một bang trị vì
Thái bình hưng thuận vàng son
Thất sơn,cửu thủy thái hòa yên vui